1. 古诗词大全

南北朝诗词作品

共收录了740首南北朝诗词
  • 作者:何逊 朝代:南北朝

    【与苏九德别】 宿昔梦颜色,咫尺思言偃。 何况杳来期,各在天一面。 踟蹰暂举酒,倏忽不相见。 春草似青袍,秋月如团扇。 三五出重云,当知我忆君。 萋萋若被径,怀抱不相闻。

    【yǔ sū jiǔ dé bié 】 xiǔ xī mèng yán sè ,zhǐ chǐ sī yán yǎn 。 hé kuàng yǎo lái qī ,gè zài tiān yī miàn 。 chí chú zàn jǔ jiǔ ,shū hū bú xiàng jiàn 。 chūn cǎo sì qīng páo ,qiū yuè rú tuán shàn 。 sān wǔ chū zhòng yún ,dāng zhī wǒ yì jun1 。 qī qī ruò bèi jìng ,huái bào bú xiàng wén 。

  • 作者:何逊 朝代:南北朝

    【咏早梅】 兔园标物序,惊时最是梅[1] 。 衔霜当路发,映雪拟寒开[2] 。 枝横却月观,花绕凌风台[3] 。 朝洒长门泣,夕驻临邓杯[4] 。 应知早飘落,故逐上春来。[5]

    【yǒng zǎo méi 】 tù yuán biāo wù xù ,jīng shí zuì shì méi [1] 。 xián shuāng dāng lù fā ,yìng xuě nǐ hán kāi [2] 。 zhī héng què yuè guān ,huā rào líng fēng tái [3] 。 cháo sǎ zhǎng mén qì ,xī zhù lín dèng bēi [4] 。 yīng zhī zǎo piāo luò ,gù zhú shàng chūn lái 。[5]

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【古离别】 远与君别者,乃至雁门关。 黄云蔽千里,游子何时还。 送君如昨日,檐前露已团。 不惜蕙草晚,所悲道里寒。 君在天一涯,妾身长别离。 愿一见颜色,不异琼树枝。 菟丝及水萍,所寄终不移。

    【gǔ lí bié 】 yuǎn yǔ jun1 bié zhě ,nǎi zhì yàn mén guān 。 huáng yún bì qiān lǐ ,yóu zǐ hé shí hái 。 sòng jun1 rú zuó rì ,yán qián lù yǐ tuán 。 bú xī huì cǎo wǎn ,suǒ bēi dào lǐ hán 。 jun1 zài tiān yī yá ,qiè shēn zhǎng bié lí 。 yuàn yī jiàn yán sè ,bú yì qióng shù zhī 。 tú sī jí shuǐ píng ,suǒ jì zhōng bú yí 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【古意报袁功曹】 从军出陇北,长望阴山云。 泾渭各异流,恩情于此分。 故人赠宝剑,镂以瑶华文。 一言凤独立,再说鸾无群。 何得晨风起,悠哉凌翠氛。 黄鹄去千里,垂涕为报君。

    【gǔ yì bào yuán gōng cáo 】 cóng jun1 chū lǒng běi ,zhǎng wàng yīn shān yún 。 jīng wèi gè yì liú ,ēn qíng yú cǐ fèn 。 gù rén zèng bǎo jiàn ,lòu yǐ yáo huá wén 。 yī yán fèng dú lì ,zài shuō luán wú qún 。 hé dé chén fēng qǐ ,yōu zāi líng cuì fēn 。 huáng hú qù qiān lǐ ,chuí tì wéi bào jun1 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【恨赋】   试望平原,蔓草萦骨,拱木敛魂。人生到此,天道宁论!於是仆本恨人,心惊不已,直念古者,伏恨而死。   至如秦帝按剑,诸侯西驰;削平天下,同文共规。华山为城,紫渊为池。雄图既溢,武力未毕。方架鼋鼍以为梁,巡海右以送日。一旦魂断,宫车晚出。   若乃赵王既虏,迁於房陵。薄暮心动,昧旦神兴。别艳姬与美女,丧金舆及玉乘。置酒欲饮,悲来填膺。千秋万岁,为怨难胜!   至于李君降北,名辱身冤,拔剑击柱,吊影惭魂。情往上郡,心留雁门;裂帛系书,誓还汉恩。朝露溘至,握手何言!   若夫明妃去时,仰天太息。紫台稍远,关山无极。摇风忽起,白日西匿。陇雁少飞,代云寡色。望君王兮何期,终芜绝兮异域。   至乃敬通见抵,罢归田里。闭关却扫,塞门不仕,左对孺人,右顾稚子。脱略公卿,跌宕文史,赍志没地,长怀无已。   及夫中散下狱,神气激扬。浊醪夕引,素琴晨张。秋日萧索,浮云无光。郁青霞之奇意,入修夜之不旸。   或有孤臣危涕,孽子坠心。迁客海上,流戍陇阴。此人但闻悲风汨起,血下沾衿,亦复含酸茹叹,销落湮沈。   若乃骑叠迹,车屯轨;黄尘匝地,歌吹四起,无不烟断火绝,闭骨泉里。   已矣哉!春草暮兮秋风惊,秋风罢兮春草生。绮罗毕兮池馆尽,琴瑟灭兮丘垄平。自古皆有死,莫不饮恨而吞声。

    【hèn fù 】   shì wàng píng yuán ,màn cǎo yíng gǔ ,gǒng mù liǎn hún 。rén shēng dào cǐ ,tiān dào níng lùn !yú shì pú běn hèn rén ,xīn jīng bú yǐ ,zhí niàn gǔ zhě ,fú hèn ér sǐ 。   zhì rú qín dì àn jiàn ,zhū hóu xī chí ;xuē píng tiān xià ,tóng wén gòng guī 。huá shān wéi chéng ,zǐ yuān wéi chí 。xióng tú jì yì ,wǔ lì wèi bì 。fāng jià yuán tuó yǐ wéi liáng ,xún hǎi yòu yǐ sòng rì 。yī dàn hún duàn ,gōng chē wǎn chū 。   ruò nǎi zhào wáng jì lǔ ,qiān yú fáng líng 。báo mù xīn dòng ,mèi dàn shén xìng 。bié yàn jī yǔ měi nǚ ,sàng jīn yú jí yù chéng 。zhì jiǔ yù yǐn ,bēi lái tián yīng 。qiān qiū wàn suì ,wéi yuàn nán shèng !   zhì yú lǐ jun1 jiàng běi ,míng rǔ shēn yuān ,bá jiàn jī zhù ,diào yǐng cán hún 。qíng wǎng shàng jun4 ,xīn liú yàn mén ;liè bó xì shū ,shì hái hàn ēn 。cháo lù kè zhì ,wò shǒu hé yán !   ruò fū míng fēi qù shí ,yǎng tiān tài xī 。zǐ tái shāo yuǎn ,guān shān wú jí 。yáo fēng hū qǐ ,bái rì xī nì 。lǒng yàn shǎo fēi ,dài yún guǎ sè 。wàng jun1 wáng xī hé qī ,zhōng wú jué xī yì yù 。   zhì nǎi jìng tōng jiàn dǐ ,bà guī tián lǐ 。bì guān què sǎo ,sāi mén bú shì ,zuǒ duì rú rén ,yòu gù zhì zǐ 。tuō luè gōng qīng ,diē dàng wén shǐ ,jī zhì méi dì ,zhǎng huái wú yǐ 。   jí fū zhōng sàn xià yù ,shén qì jī yáng 。zhuó láo xī yǐn ,sù qín chén zhāng 。qiū rì xiāo suǒ ,fú yún wú guāng 。yù qīng xiá zhī qí yì ,rù xiū yè zhī bú yáng 。   huò yǒu gū chén wēi tì ,niè zǐ zhuì xīn 。qiān kè hǎi shàng ,liú shù lǒng yīn 。cǐ rén dàn wén bēi fēng mì qǐ ,xuè xià zhān jīn ,yì fù hán suān rú tàn ,xiāo luò yān shěn 。   ruò nǎi qí dié jì ,chē tún guǐ ;huáng chén zā dì ,gē chuī sì qǐ ,wú bú yān duàn huǒ jué ,bì gǔ quán lǐ 。   yǐ yǐ zāi !chūn cǎo mù xī qiū fēng jīng ,qiū fēng bà xī chūn cǎo shēng 。qǐ luó bì xī chí guǎn jìn ,qín sè miè xī qiū lǒng píng 。zì gǔ jiē yǒu sǐ ,mò bú yǐn hèn ér tūn shēng 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【刘太尉琨伤乱】 皇晋遘阳九,天下横氛雾。 秦赵值薄蚀,幽并逢虎据。 伊余荷宠灵,感激徇驰骛。 虽无六奇术,冀与张韩遇。 宁戚叩角歌,桓公遭乃举。 荀息冒险难,实以忠贞故。 空令日月逝,愧无古人度。 饮马出城濠,北望沙漠路。 千里何萧条,白日隐寒树。 投袂既愤懑,抚枕怀百虑。 功名惜未立,玄发已改素。 时哉苟有会,治乱惟冥数。

    【liú tài wèi kūn shāng luàn 】 huáng jìn gòu yáng jiǔ ,tiān xià héng fēn wù 。 qín zhào zhí báo shí ,yōu bìng féng hǔ jù 。 yī yú hé chǒng líng ,gǎn jī xùn chí wù 。 suī wú liù qí shù ,jì yǔ zhāng hán yù 。 níng qī kòu jiǎo gē ,huán gōng zāo nǎi jǔ 。 xún xī mào xiǎn nán ,shí yǐ zhōng zhēn gù 。 kōng lìng rì yuè shì ,kuì wú gǔ rén dù 。 yǐn mǎ chū chéng háo ,běi wàng shā mò lù 。 qiān lǐ hé xiāo tiáo ,bái rì yǐn hán shù 。 tóu mèi jì fèn mèn ,fǔ zhěn huái bǎi lǜ 。 gōng míng xī wèi lì ,xuán fā yǐ gǎi sù 。 shí zāi gǒu yǒu huì ,zhì luàn wéi míng shù 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【望荆山】 奉义至江汉,始知楚塞长。 南关绕桐柏,西岳出鲁阳。 寒郊无留影,秋日悬清光。 悲风桡重林,云霞肃川涨。 岁宴君如何,零泪沾衣裳。 玉柱空掩露,金樽坐含霜。 一闻苦寒奏,再使艳歌伤。

    【wàng jīng shān 】 fèng yì zhì jiāng hàn ,shǐ zhī chǔ sāi zhǎng 。 nán guān rào tóng bǎi ,xī yuè chū lǔ yáng 。 hán jiāo wú liú yǐng ,qiū rì xuán qīng guāng 。 bēi fēng ráo zhòng lín ,yún xiá sù chuān zhǎng 。 suì yàn jun1 rú hé ,líng lèi zhān yī shang 。 yù zhù kōng yǎn lù ,jīn zūn zuò hán shuāng 。 yī wén kǔ hán zòu ,zài shǐ yàn gē shāng 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【效古】 若木出海外,本自丹水阴。 群帝共上下,鸾鸟相追寻。 千龄犹旦夕,万世更浮沉。 岂与异乡士,瑜瑕论浅深。

    【xiào gǔ 】 ruò mù chū hǎi wài ,běn zì dān shuǐ yīn 。 qún dì gòng shàng xià ,luán niǎo xiàng zhuī xún 。 qiān líng yóu dàn xī ,wàn shì gèng fú chén 。 qǐ yǔ yì xiāng shì ,yú xiá lùn qiǎn shēn 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【效古】 岁暮怀感伤,中夕弄清琴[1] 。 庚庚曙风急,团团明月阴[2] 。 孤云出北山,宿鸟惊东林[3] 。 谁谓人道广,忧慨自相寻[4] 。 宁知霜雪后,独见松竹心[5] 。

    【xiào gǔ 】 suì mù huái gǎn shāng ,zhōng xī nòng qīng qín [1] 。 gēng gēng shǔ fēng jí ,tuán tuán míng yuè yīn [2] 。 gū yún chū běi shān ,xiǔ niǎo jīng dōng lín [3] 。 shuí wèi rén dào guǎng ,yōu kǎi zì xiàng xún [4] 。 níng zhī shuāng xuě hòu ,dú jiàn sōng zhú xīn [5] 。

  • 作者:江淹 朝代:南北朝

    【游黄檗山】 长望竟何极,闽云连越边。 南州饶奇怪,赤县多灵仙。 金峰各亏日,铜石共临天。 阳岫照鸾采,阴溪喷龙泉。 残杌千代木,崷崒万古烟。 禽鸣丹壁上,猿啸青崖间。 秦皇慕隐沦,汉武愿长年。 皆负雄豪威,弃剑为名山。 况我葵藿志,松术横眼前。 所若同远好,临风载悠然。

    【yóu huáng bò shān 】 zhǎng wàng jìng hé jí ,mǐn yún lián yuè biān 。 nán zhōu ráo qí guài ,chì xiàn duō líng xiān 。 jīn fēng gè kuī rì ,tóng shí gòng lín tiān 。 yáng xiù zhào luán cǎi ,yīn xī pēn lóng quán 。 cán wù qiān dài mù ,qiú zú wàn gǔ yān 。 qín míng dān bì shàng ,yuán xiào qīng yá jiān 。 qín huáng mù yǐn lún ,hàn wǔ yuàn zhǎng nián 。 jiē fù xióng háo wēi ,qì jiàn wéi míng shān 。 kuàng wǒ kuí huò zhì ,sōng shù héng yǎn qián 。 suǒ ruò tóng yuǎn hǎo ,lín fēng zǎi yōu rán 。

  • 作者:南朝乐府 朝代:南北朝

    【读曲歌】 逋发不可料[1], 顦顇为谁睹[2]? 欲知相忆时, 但看裙带缓几许[3]!

    【dú qǔ gē 】 bū fā bú kě liào [1], qiáo zú wéi shuí dǔ [2]? yù zhī xiàng yì shí , dàn kàn qún dài huǎn jǐ xǔ [3]!

  • 作者:南朝乐府 朝代:南北朝

    【读曲歌】 打杀长鸣鸡, 弹去乌臼鸟[1], 愿得连冥不复曙, 一年都一晓[2] 。

    【dú qǔ gē 】 dǎ shā zhǎng míng jī , dàn qù wū jiù niǎo [1], yuàn dé lián míng bú fù shǔ , yī nián dōu yī xiǎo [2] 。

  • 作者:南朝乐府 朝代:南北朝

    【华山畿】 长鸣鸡, 谁知侬念汝, 独向空中啼。

    【huá shān jī 】 zhǎng míng jī , shuí zhī nóng niàn rǔ , dú xiàng kōng zhōng tí 。

  • 作者:南朝乐府 朝代:南北朝

    【华山畿】 华山畿! 君既为侬死, 独生为谁施? 欢若见怜时, 棺木为侬开!

    【huá shān jī 】 huá shān jī ! jun1 jì wéi nóng sǐ , dú shēng wéi shuí shī ? huān ruò jiàn lián shí , guān mù wéi nóng kāi !

  • 作者:南朝乐府 朝代:南北朝

    【华山畿】 奈何许! 天下人何限, 慊慊只为汝!

    【huá shān jī 】 nài hé xǔ ! tiān xià rén hé xiàn , qiè qiè zhī wéi rǔ !